7 KINH NGHIỆM THỰC TẬP LÂM SÀNG Ở MỸ – USCE

Hiện giờ, mình đang là giáo viên hướng dẫn thực tập lâm sàng ở Mỹ cho các bạn sinh viên Y. Hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn những...

7 KINH NGHIỆM ĐỂ THÀNH CÔNG TRONG KỲ THỰC TẬP LÂM SÀNG Ở MỸ

 

Mình đã trải qua chương trình đào tạo chính quy trong trường Y cũng như chương trình đào tạo nội trú tại Mỹ. Và hiện giờ, mình đang là giáo viên hướng dẫn lâm sàng cho các bạn sinh viên Y.

 

Chính vì vậy, hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn những điều này trên phương diện là một người đã từng trải qua, đã từng đi qua con đường mà các bạn đang đi.

 

Và hiện giờ thì mình đang đứng ở phương diện là một người nhận xét và đánh giá các bạn sinh viên. Và những điều này lúc mình là sinh viên mình cũng rất ao ước rằng có một người nào đó họ đã chia sẻ và họ đã chỉ cho mình biết.

 

Chính vì vậy, Hôm nay mình muốn chia sẻ lại với các bạn để giúp các bạn có thể tránh được những lỗi sai không cần thiết và có thể thành công ngay từ lần đầu tiên khi làm việc với giáo viên hướng dẫn của mình.

1. NHỮNG THAY ĐỔI TRONG KỲ THI USMLE

Như các bạn cũng đã biết, gần đây thì có một cái luật mới đó là và kỳ thi USMLE – Step 2: Clinical Skill (CS) đã được loại bỏ. Và bên cạnh đó thì USMLE – Step 1 cũng được chuyển qua hệ thống là đậu và rớt và điểm số không còn quan trọng như trước nữa.

 

Chính như vậy, nhận xét đánh giá của giáo viên hướng dẫn lâm sàng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Có lẽ bạn đang lo lắng rằng nếu như chỉ hoàn toàn phụ thuộc vào nhận xét đánh giá của giáo viên hướng dẫn lâm sàng thì sẽ có những vấn đề bất cập. 

 

Chẳng hạn như là vấn đề chủ quan trong cách đánh giá, nếu như giáo viên hướng dẫn đó không thích mình thì họ có thể cho mình một nhận xét đánh giá mà có thể ảnh hưởng đến tương lai của mình trong khi mình đăng ký vào nội trú chẳng hạn.

 

Hoặc nếu như bạn đang là một bác sĩ nội trú tại Mỹ thì vấn đề kết nối và tạo mối quan hệ tốt đẹp với giáo viên hướng dẫn lâm sàng cũng là một điều rất quan trọng. Vì những bác sĩ này cũng sẽ là những người viết thư giới thiệu cho chúng ta khi chúng ta đi tìm việc làm, hoặc đăng ký vào chương trình là chuyên khoa chuyên sâu hơn chẳng hạn như là Fellowship. 

 

Đây cũng là một trở ngại lớn cho rất nhiều sinh viên và bác sĩ người Việt, vì trở ngại về khả năng giao tiếp bằng tiếng Anh và môi trường văn hóa người Việt khác với môi trường văn hóa của người nước ngoài.

 

Chính vì vậy hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn tất cả những bí quyết mà mình biết được giúp các bạn có được những cái Insider Tips này để các bạn có thể thành công hơn trên con đường của các bạn.

2. HÃY CHỦ ĐỘNG TRONG VIỆC HỌC CỦA MÌNH

Bí quyết đầu tiên để có thể thành công trong một khóa thực tập lâm sàng đó là các bạn hãy chủ động trong việc học của mình. 

 

Dù bạn có là sinh viên y hay là bác sĩ nội trú thì các bạn cũng hãy coi việc mỗi ngày mình đến trường, đến phòng khám, đến bệnh viện, và làm việc chung với bác sĩ lâm sàng là một điều may mắn cho mình. Đó cũng là một cơ hội để mình học hỏi và tiến bộ nhiều hơn. 

 

Mình học là học cho mình và tương lai của mình chứ không phải là để học cho có điểm số và học cho bác sĩ hướng dẫn lâm sàng. Nguyên nhân là vì họ đã trở thành bác sĩ hướng dẫn lâm sàng rồi. Họ đã thành công rồi. 

 

Mình có học tốt thì tốt cho mình, mình học dở thì đó là thiệt hại cho mình. 

 

Nếu như các bạn có cái suy nghĩ chủ động này thì sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Mình cảm thấy là mình đang xây dựng cho cái tương lai của mình. Và khi chúng ta có cái suy nghĩ đó thì chúng ta sẽ không cảm thấy là người khác đang đì mình, hoặc là người khác đang cố gắng làm cho cuộc sống của mình khó khăn hơn. 

 

Chẳng hạn như, bạn đang trực ở trong bệnh viện và có một cái ca bệnh khó vào. Và thay vì bạn cảm thấy là
“Ôi! cái ca này nó khó quá và tại sao thầy cô lại giao cho mình ca này”. 

 

Thì các bạn hãy nghĩ rằng:
“Ồ! thầy cô giáo cho mình ca này là một cơ hội tốt để mình có thể học và mình có thể hiểu thêm để sau này khi mình ra làm bác sĩ tự lập thì mình gặp những cái cái khó như vậy thì mình cũng đã có cái kinh nghiệm trải qua trước rồi trong thời gian mình đi học.”

 

Lúc mà các bạn còn đi học các bạn còn ở dưới sự hướng dẫn của bác sĩ hiện lâm sàng các bạn hãy cảm thấy đó là một sự may mắn. Vì khi chúng ta đã bắt đầu làm bác sĩ tự lập rồi thì bạn sẽ phải chịu hoàn toàn một trăm phần trăm trách nhiệm về tất cả những bệnh nhân mà bạn chăm sóc. 

 

Và lúc đó thì chắc chắn sẽ khó khăn hơn. Nếu bạn có một thắc mắc hay câu hỏi gì đó thì bạn sẽ không có người có thể giúp bạn trả lời những câu hỏi của bạn một cách dễ dàng như bạn còn là sinh viên. 

 

Nếu như bạn còn là bác sĩ nội trú thì lúc đó mặc dù bạn có cơ hội để thực hành, có cơ hội để tìm hiểu và thử đưa ra các chẩn đoán, cũng như điều trị cho bệnh nhân nhưng mà trách nhiệm cuối cùng vẫn là trách nhiệm của bác sĩ điều trị, chính là bác sĩ hiện lâm sàng của bạn. Cho nên đó cũng là một điều mà các bạn nên cảm thấy là may mắn trong thời điểm hiện tại. 

 

Vậy thì chúng ta phải làm như thế nào để có thể chủ động trong việc học của mình. Một điều mà mình cảm thấy rất hữu ích cho các bạn sinh viên và các bác sĩ nội trú khi đi vào một  chuyên khoa lạ lẫm đối với mình  là hãy đọc về ít nhất là 5 đến 10 ca bệnh thường hay gặp trong chuyên khóa đó. 

 

Ví dụ, như bạn trong chuyên khoa sản thì bạn nên biết chăm sóc sản phụ trong suốt thời kỳ mang thai thì đòi hỏi những gì, có những cái xét nghiệm nào chẩn đoán nào,  siêu âm như thế nào, và những ca rất là quan trọng trong chuyên khoa đó. 

 

Ví dụ như là tiền sản giật, những trường hợp sinh khó, những trường hợp cần đòi hỏi sinh mổ. Đây là những điều căn bản mà các bạn nên biết, và các bạn nên đặt ra một cái thời khóa biểu tự học cho mình.

 

Các bạn cũng nên biết là trong chuyên khoa này thì mình cần phải học những gì, và mình phải chia thời gian để có thể học làm sao cho hiệu quả nhất. Vì nếu như bạn không có một cái thời khóa biểu rõ ràng như vậy thì sẽ rất dễ dàng khiến cho bạn bị tụt lại phía sau. 

 

Vì mỗi ngày khi bạn đã thực tập lâm sàng ở bệnh viện, ở phòng khám mệt mỏi rồi và bạn về nhà, thì rất là dễ dàng vứt cặp xuống và bạn xem tivi hoặc bạn làm một cái gì đó thư giãn và không muốn nghĩ đến việc học nữa.

 

Chính vì vậy nếu như các bạn chỉ cần đặt ra cho bản thân mình là mỗi ngày chúng ta cần phải đọc tầm nửa tiếng hoặc một tiếng và làm kiên trì liên tục mỗi ngày như vậy thì các bạn sẽ thành công hơn rất nhiều trong  khóa thực tập lâm sàng đó.

3. TÌM HIỂU THẬT KỸ KHOA MỚI TRƯỚC KHI BẮT ĐẦU

Mỗi chuyên khoa thực tập lâm sàng thì là một môi trường khác nhau và họ có những cái đòi hỏi khác nhau. Chính vì vậy, các bạn cần phải biết tất cả những gì có thể và liên quan đến. 

 

Ví dụ, lịch trực rồi lịch làm việc mỗi ngày là như thế nào, đòi hỏi đánh giá cuối khóa là như thế nào. Bạn sẽ phải là một bài test hay là cái đánh giá điểm của bạn sẽ phụ thuộc hoàn toàn vào giáo viên hướng dẫn.

 

Bạn biết nhiều chừng nào thì bạn sẽ có được sự chuẩn bị tốt chừng đó. Ngay cả những việc ví dụ như  là bạn sẽ ăn ở đâu, bạn sẽ ngủ ở đâu, bạn sẽ phải mặc đồng phục như thế nào cho chuyên khoa đó.

 

Chẳng hạn như khi mình đi trực trong bệnh viện thì mình sẽ thường mặc đồ scrubs mặc đồ trong bệnh viện màu xanh rồi ở ngoài thì mình sẽ mang cái áo blu của mình. Nhưng mà khi mình đi thực tập ở phòng khám thì mình phải mặc đồ tây rất là là trang trọng và lịch sự, và bên ngoài thì mình sẽ mặc áo blouse. 

 

Mỗi chuyên khóa đó sẽ có những cái đòi hỏi khác nhau như vậy. 

 

Nếu như bạn thực tập chuyên khoa bác sĩ gia đình với mình chẳng hạn thì lịch làm việc của bạn nó sẽ theo giờ hành chính từ 8 giờ sáng cho đến 5 giờ chiều. Nhưng nếu bạn tập cho bệnh viện, hoặc là bạn trực thực tập trong phòng cấp cứu thì bạn sẽ làm theo ca 12 tiếng. 

 

Thường ở Mỹ là sẽ làm 12 tiếng: 6 giờ sáng đến 6 giờ tối, hoặc 6 tối tới 6 giờ sáng. Và bạn sẽ không phải làm tất cả mọi ngày nhưng mà một tuần ví dụ bạn chỉ là ba ngày, bạn chỉ trực 3 ngày mà thôi.

 

Ở Mỹ thì kể cả sinh viên lẫn bác sĩ nội trú đều phải đi trực ở nhiều bệnh viện khác nhau chứ không có phải là một bệnh viện mà thôi. Chính vì vậy, mỗi một bệnh viện nó có các hệ thống khác nhau. Mình còn nhớ giữa năm 1 và năm 2  lúc mình học ở trường y thì mình đã có một tháng đi thực tập lâm sàng ra một vùng quê, cách nhà mình cũng

 

4,5 tiếng lái xe và khóa thực tập lâm sàng này là bắt buộc cho tất cả sinh viên y để làm quen với  môi trường ngoại ô và nông thôn của Mỹ. 

 

Khi mình thực tập bác sĩ nội trú thì cũng vậy. Mình cũng có hai tháng mà mình bắt buộc phải đi đến một vùng quê để thực tập lâm sàng tại đó. 

 

Và khi mình đến một bệnh viện mới như vậy thì cách làm việc của họ cũng khác với các bệnh viện của mình đã quen. Và hệ thống hồ sơ bệnh án điện tử của họ cũng khác với hệ thống hồ sơ bệnh án điện tử mà mình đang sử dụng ở bệnh viện hiện tại, cho nên là mình cũng phải học và làm quen với cách họ làm việc ở đó.

 

Một vài điều  mình cảm thấy hữu ích để có thể tìm hiểu thêm về kết quả thực tập lâm sàng mà mình sắp đi đó là

 

Thứ nhất mình có thể email và liên lạc với người coordinator của khóa thực tập lâm sàng. Và, mình hỏi họ là sắp tới là mình sẽ đi vào khóa thực tập lâm sàng này thì họ có những cái hướng dẫn hoặc tài liệu nào để cho mình tham khảo trước khi mình đi.

 

Điều thứ hai đó là mình trao đổi với các bạn đã từng đi qua, đã từng làm khóa thực tập lâm sàng đó và hỏi các bạn xem mỗi ngày thì công việc của các bạn gồm có những gì và thời khóa biểu như thế nào?
Có những điều gì mình nên lưu ý, nên làm những điều gì để được lòng bác sĩ hướng dẫn lâm sàng ở đó, và nên tránh những điều gì, nên làm những điều gì?

 

Một số chuyên khoa để hỏi sinh viên cần phải có một ngày orientation là một ngày làm quen với chuyên khoa đó. Ở Mỹ mỗi khóa thực tập lâm sàng thì thường kéo dài 1 tháng, và cứ mỗi đầu tháng là chúng ta sẽ đổi qua một khóa thực tập lâm sàng mới. 

 

Một số chuyên khoa đòi hỏi sinh viên và bác sĩ nội trú phải làm một cái orientation từ tháng trước, có nghĩa là cuối tháng trước thì chúng ta đã bắt đầu phải đi đến và làm orientation cho tháng sau. Một số chuyên khoa khác thì dùng ngày đầu tiên làm orientation, nhưng ở một số chuyên khoa khó hơn thì họ muốn là mình phải sẵn sàng ngay từ ngày đầu tiên bước vào. 

 

Chính vì vậy, nếu như các bạn tìm hiểu rõ, có nhiều cái sự chuẩn  bị trước thì sẽ có lợi cho các bạn. Ngày đầu tiên các bạn sẽ không cảm thấy bỡ ngỡ và có thể bắt nhịp với mọi người ở trong chuyên khoa đó một cách dễ dàng hơn và có một cái khởi đầu tốt đẹp hơn.

4. SUY NGHĨ THEO GÓC NHÌN CỦA CẤP TRÊN

Đây cũng là một bí quyết rất quan trọng mà mình muốn chia sẻ với các bạn. 

 

Nếu như bạn là sinh viên Y thì cấp trên của bạn có thể là bác sĩ nội trú, bác sĩ chính hướng dẫn cho bạn. Và nếu như bạn là bác sĩ nội trú thì cấp trên của bạn chính là Attending –  chính là bác sĩ hướng dẫn chính cho bạn. 

 

Nếu như bạn có thể hiểu được họ muốn gì, họ cần gì, và họ lo sợ về điều gì thì bạn sẽ có thể thành công hơn rất nhiều trong khóa thực tập lâm sàng của mình.

 

Bây giờ chúng ta hãy đưa ra một ví dụ đơn giản. Điều mà khiến bác sĩ lâm sàng của bạn và lo lắng nhất và sợ nhất đó là điều gì?

 

Đó là kết quả xấu cho bệnh nhân, chẩn đoán sai, đưa ra điều trị sai dẫn đến kết quả không tốt. Điều này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của họ, uy tín của họ cũng như là những ảnh hưởng về sau, cũng như khả năng họ có thể bị kiện trong tương lai.

 

Chính vì vậy trách nhiệm của bạn là một sinh viên, là một bác sĩ nội trú thì bạn phải giúp bác sĩ hướng dẫn lâm sàng của mình  tránh được những cái rủi ro này. 

 

Vì một điều mà bạn cần phải hiểu phải, đó là một khi một bác sĩ hướng dẫn lâm sàng đứng ra hướng dẫn cho bạn thì có nghĩa là họ đang phải chịu trách nhiệm về tất cả những gì mà bạn làm. Họ đang phải có thêm nhiều rủi ro khi chấp nhận cho bạn nói chuyện với bệnh nhân của họ. 

 

Thường thì sinh viên y và bác sĩ nội trú sẽ là người đầu tiên mà bệnh nhân gặp gỡ khi vào bệnh viện hoặc và một phòng khám. Chính vì vậy, bạn chính là bộ mặt và là người tạo nên ấn tượng đầu tiên cho phòng khám cho bệnh viện và bác sĩ lâm sàng của mình.

Cho nên bạn cần phải cố gắng làm sao để có thể tạo được ấn tượng tốt này cho bệnh nhân. Do đó, nhiệm vụ của bạn là tạo một ấn tượng tốt với bệnh nhân sẽ khiến cho cuộc nói chuyện về sau được suôn sẻ với bác sĩ hướng dẫn lâm sàng.

 

Bên cạnh đó thì việc khai thác bệnh sử một cách chính xác là rất quan trọng. Điều này sẽ hỗ trợ cho việc chẩn đoán chính xác cũng như đưa ra liệu trình điều trị một cách hiệu quả nhất cho bệnh nhân đó. 

 

Nếu bạn đang ở mức là sinh viên Y, bạn cũng nên tìm hiểu và hỏi giáo viên hướng dẫn lâm sàng của mình: là họ mong đợi điều gì từ bạn chẳng hạn bạn đang là sinh viên Y năm nhất hoặc năm hai ở Mỹ thì mức độ phạm vi trách nhiệm của bạn cần có là phải khai thác bệnh sử một cách chính xác nhất và báo cáo lại cho bác sĩ hướng dẫn.

 

Nếu như bạn năm ba, năm tư hoặc bạn đã là bác sĩ nội trú thì cái đòi hỏi nó sẽ cao hơn và bác sĩ hướng dẫn sẽ muốn bạn là ngoài việc khai thác bệnh sử một cách chính xác.

 

Sau đó, các bạn cần phải đưa ra được chẩn đoán cũng như là đưa ra nhận xét đánh giá về tình trạng của bệnh nhân trong thời điểm hiện tại và đưa ra phương án điều trị cho bệnh nhân một cách hiệu quả và phù hợp cho cái trường hợp này.

 

Khi bạn báo cáo cho bác sĩ hướng dẫn lâm sàng của mình thì bạn cũng phải đặt bản thân vào vị trí của bác sĩ hướng dẫn lâm sàng là: họ muốn gì, họ muốn nghe cái gì, họ đang cần cái gì? 

 

Thường thì bác sĩ hướng dẫn lâm sàng họ rất là bận và họ có rất là nhiều nhiệm vụ và khi họ lắng nghe cái lời báo cáo của bạn thì họ muốn có lời báo cáo của bạn là phải ngắn gọn, súc tích nhưng rất là đầy đủ và chính xác.

 

Nếu như bạn muốn tìm hiểu thêm về cách báo cáo bệnh án với bác sĩ hướng dẫn thì bạn hãy comment “Yes” cho mình. Mình sẽ là một video chi tiết hơn về chủ đề này cho các bạn. Vì đây cũng là một vấn đề rất là quan trọng. 

 

Mình đã gặp rất nhiều trường hợp khi sinh viên báo cáo cho mình một cách rất là dài dòng và lan man. Điều đó khiến cho mình cảm thấy không vui và tạo nên một cái ấn tượng không tốt của mình dành cho sinh viên đó. Và mình cảm giác là sinh viên đó chưa thực sự làm tốt các nhiệm vụ của họ, và mình cảm giác là sinh viên đó chưa thực sự giỏi, chưa thực sự hiểu được vấn đề, và chưa thực sự hiểu về ca bệnh này.

 

Khi chúng ta báo cáo một cách lan man và không có trọng điểm như vậy thì nó khiến cho người nghe cảm thấy rất là bực, và rất là chán, và cảm thấy thiếu kiên nhẫn và từ đó họ sẽ có đánh giá không hay về mình. 

 

Họ sẽ có đánh giá không hay là; không biết mình có thực sự hiệu ca bệnh hay không, có thực sự hiểu bệnh nhân hay không, có thực sự biết kiến thức y khoa hay không?

 

Mặc dù là có thể là bạn biết, có thể là lại sinh viên đó biết nhưng mà khi chúng ta không có thể chuyển tải được cái thông tin đó đến cho người nghe một cách ngắn gọn và súc tích thì người nghe sẽ có một cái cách nhìn không hay về chúng ta.

5. TRỞ THÀNH MỘT NGƯỜI CÓ ÍCH TRONG ĐỘI NHÓM

Điều này rất là quan trọng cho dù bạn chỉ là một sinh viên Y năm nhất, năm hai hoàn toàn sau này nếu như bạn là sinh viên năm ba năm tư thì nó càng quan trọng hơn nữa.

 

Vậy thì làm sao chúng ta có thể trở thành một thành viên hữu ích trong đội nhóm của mình?

Điều đầu tiên là các bạn cần phải hiểu rõ mục đích của đội nhóm của mình là gì.

 

Trong môi trường y tế thì mục đích duy nhất của đội nhóm đó chính là chăm sóc cho bệnh nhân thật tốt. Đây là mục tiêu của bác sĩ hướng dẫn chính, của bác sĩ nội trú, của điều dưỡng, cũng như là tất cả những thành viên khác trong đội chăm sóc. 

 

Bạn phải khắc cốt ghi tâm mục tiêu này và làm mọi điều có thể giúp cho đội của mình đạt được mục tiêu này. 

Vậy thì làm sao chúng ta có thể chăm sóc bệnh nhân một cách tốt nhất? 

 

Cách chăm sóc bệnh nhân một cách tốt nhất đó là bạn hãy suy nghĩ từ góc nhìn của bệnh nhân. Bạn hãy nghĩ rằng nếu như bạn là một người đi khám bệnh, bạn là một người phải vào nằm viện thì bạn muốn gì, bạn cần gì? 

 

Bạn mong đợi điều gì và nếu như điều gì bạn có thể làm được trong phạm vi khả năng của bạn là sinh viên hoặc là bác sĩ nội trú thì bạn hãy cố gắng làm hết sức có thể? 

 

Vì khi bạn cố gắng như vậy thì công sức và thời gian bạn bỏ ra và những thành quả bạn đạt được thì chắc chắn rằng bác sĩ hướng dẫn chính của bạn sẽ thấy được và sẽ hiểu được cái sự cố gắng của bạn.

 

Mình cho các bạn một ví dụ. 

 

Hiện giờ trong phòng khám của mình, mình là bác sĩ hướng dẫn chính và mình có sinh viên Y đến thực tập với mình. Đối với mọi bệnh nhân sau khi mình khám cho bệnh nhân đó xong thì mình sẽ viết một đoạn hướng dẫn bằng tiếng Anh cho người đó và in ra và đưa cho người đó mang về để họ có thể xem lại nếu như họ quên một cái điều gì đó. 

 

Ví dụ bác sĩ nói mà họ không nhớ hết và họ quên thì họ sẽ có cái tấm giấy đó để đọc và tham khảo lại. Và sau khi mình hoàn tất với một bệnh nhân đó thì mình sẽ chuyển qua bệnh nhân khác. Vì bệnh nhân rất là đông cho nên là mình phải di chuyển rất là nhanh từ phòng khám này sang phòng khám khác.

 

Và khi mình viết xong cái phần tóm tắt đó là thì mình sẽ in ra, nhưng mà có một số trường hợp là cái máy in nó bị vấn đề gì đó và nó không có in được. Và khi mình đã đi vào phòng khám với một bệnh nhân mới thì cái giấy đó thường là điều dưỡng của mình sẽ lấy và mang đến cho bệnh nhân và giúp họ ra về.

 

Một điều mà các bạn sinh viên đến làm ở phòng khám của mình làm mà mình rất thích và có ấn tượng tốt đó là các bạn ấy phụ mình in cái tờ giấy đó ra, rồi lấy cái tờ giấy đó và đưa cho bệnh nhân phụ với điều dưỡng các công việc đó trong phạm vi các bạn có thể làm được. 

 

Công việc của điều dưỡng rất nhiều cho nên các bạn sinh viên đó làm như vậy thì mình rất vui và điều dưỡng của mình cũng rất là vui, và cũng rất là thích bạn sinh viên đó.

 

Những điều rất là đơn giản như vậy thôi nhưng mà nó tạo nên một cái sự khác biệt giữa một bạn sinh viên tạo được ấn tượng tốt và một bạn sinh viên khác chỉ đến và đi hết một ngày, xong rồi đi về, không có một cái sự quan tâm, làm việc không có cái tâm ở trong đó thì những người hướng dẫn của mình – người cấp trên của mình họ cũng sẽ thấy được và chắc chắn họ sẽ không nói gì, chắc chắn họ sẽ không có đòi hỏi mình.

 

Những người mà họ tốt bụng thì họ còn nói, họ còn chia sẻ với mình là
“Ồ! Em nên làm như vậy thì sẽ giúp ích cho mọi người, hoặc là em hãy cố gắng làm việc này việc kia”.

 

Nhưng mà những người họ không thích bạn và họ không nói ra nhưng mà họ cho bạn những cái đánh giá không hay hoặc là họ sẽ khắt khe hơn với bạn trong cái sự đánh giá của họ.

 

Những cái đánh giá thường rất là chủ quan và dựa theo cảm tính cho nên là nếu như mình có thể làm được điều gì mà giúp ích cho bác sĩ hướng dẫn của mình cũng như là toàn bộ đội nhóm mọi người thì mình nên làm. 

 

Như vậy nó sẽ tốt hơn cho mình.

6. CHỦ ĐỘNG XIN ĐÁNH GIÁ TỪ BÁC SĨ HƯỚNG DẪN

Các bạn hãy chủ động hỏi bác sĩ hướng dẫn của mình những lời nhận xét đánh giá ngay từ những ngày đầu tiên bạn làm trong khóa thực tập đó.

Mình có một bạn sinh viên và bạn này làm một điều mà mình rất thích. Đó là ngày đầu tiên bạn đó đến làm việc với mình ở trong phòng khám của mình thì bạn nó đã chủ động hỏi mình là:

 

“Cô ơi em muốn làm tốt trong các khóa thực tập này. Và em muốn biết được là cô mong muốn điều gì ở em, cô muốn em cần phải làm những điều gì và có những cái tiêu chuẩn nào trong sự nhận xét đánh giá của cô cho em thì cô có thể cho em biết, thì em sẽ cố gắng để còn hoàn tất tốt những công việc đó.”

 

Một tuần sau đó khi bạn ấy đã làm việc với mình được một tuần thì bạn ấy tiếp tục hỏi mình. Bạn ấy nói là:

 

“Cô ơi! trong tuần qua em đã làm việc như vậy thì cô có nhận xét đánh giá gì không?
Cô có điều gì cô muốn hướng dẫn cho em hay không?
Cô thấy em làm điều nào tốt và điều nào chưa tốt?
Và em có thể làm tốt hơn ở đâu thì cô hãy chia sẻ cho em”. 

 

Và tiếp đến là giữa khóa thì bạn ấy cũng hỏi mình một cái điều tương tự như vậy. Và bạn ấy cũng báo cho mình biết là sắp tới thì lớp sẽ gửi cho mình một cái Form để mình đưa ra nhận xét đánh giá cho bạn đó trong cái Form đó, thì cho mình biết là mình sẽ nhận được cái Form như vậy để  mình có sự chuẩn bị, để mình viết cho bạn đó.

 

Những điều mà bạn này làm khiến cho mình cảm thấy rất thích và mình cảm thấy là bạn có một cái sự chủ động trong việc học của bạn và bạn có ý chí cầu tiến. Bạn muốn cố gắng để làm tốt hơn công việc của bạn. 

 

Có lẽ là bạn cũng có ý chí cầu tiến, có lẽ bạn cũng là một người rất là cố gắng và muốn đạt thành công trong khóa thực tập lâm sàng của mình. 

 

Nhưng mà bạn cảm thấy hơi ngại, bạn cảm thấy hơi e dè, bạn cảm thấy sợ sệt, bạn không chia sẻ những điều đó, bạn không dám đặt câu hỏi cho bác sĩ hướng dẫn lâm sàng của mình thì vô hình chung bạn khiến cho người đối diện họ cảm thấy là:

 

“Ồ! không biết cái em sinh viên này có thực sự quan tâm đến việc học của em hay không, mà không thấy hỏi han gì hết, không thấy chủ động, không thấy có một cái động thái gì để xin lời nhận xét từ giáo viên cả”.

 

Điều này mình chia sẻ ra cho các bạn để giúp các bạn có thể tránh được cái lỗi sai không cần thiết này. Vì mình tin chắc rằng, khi chúng ta đi học thì và bất cứ ai cũng đều muốn làm tốt hơn. Nhưng mà quan trọng ở đây là chúng ta có truyền tải các thông điệp đó, chúng ta có khiến cho người đối diện hiểu chúng ta hơn  thôi. 

 

Do đó, các bạn hãy chủ động, hãy đừng ngần ngại, hãy hỏi, và hãy chia sẻ những điều này với giáo viên hướng dẫn lâm sàng của mình. Mình tin chắc rằng giáo viên hướng dẫn lâm sàng của bạn sẽ cho bạn một dấu cộng vì việc đó.

7. ĐIỀU CẦN LÀM SAU KHI XIN NHẬN XÉT ĐÁNH GIÁ

Sau khi các bạn nhận được lời nhận xét đánh giá của giáo viên hướng dẫn của mình thì các bạn phải làm gì?

 

Khi các bạn nhận được những lời nhận xét đánh giá này thì các bạn hãy cố gắng ghi chép lại, các bạn hãy lưu ý kỹ những điều này – những điều mà giáo viên chia sẻ với mình và các bạn hãy cố gắng để thay đổi càng nhanh càng tốt. 

Và khi các bạn thay đổi như vậy thì cũng hãy tiếp tục hỏi giáo viên của mình là em đã thay đổi như vậy thì cô thấy đã được chưa.

 

Một khi mà người giáo viên họ đã đưa ra cho mình những lời nhận xét, những lời đánh giá chân thành thì có nghĩa là họ đang quan tâm tới mình, và họ đang suy nghĩ cho tương lai của mình. Họ đang đưa ra những cái điều mà họ đã trải qua và họ muốn mình cũng đạt được như vậy thì họ mới chia sẻ cho mình nhiều như vậy. 

 

Đôi lúc những lời nhận xét những lời chia sẻ của bác sĩ hướng dẫn lâm sàng cho mình, mình nghe mình cảm thấy không có hài lòng hoặc mình cảm thấy không có đồng ý thì mình cũng hay hỏi họ là họ cảm thấy là mình là cái chỗ đó nó sai là vì sao mà sai, và sai như thế nào hoặc là mình sẽ phải làm như thế nào để tiến bộ hơn.

 

Và khi giáo viên họ chia sẻ với mình mà họ tận tình và họ chia sẻ kỹ thì các bạn hãy lưu ý vì các bạn hãy biết rằng đây là những giáo viên và tận tâm, tận tình cho các bạn. 

 

Vì thực ra ngồi xuống và nói chuyện và chia sẻ cho các bạn những điều cụ thể đó nó cũng tốn rất là nhiều thời gian từ phía của thầy cô và khi thầy cô chia sẻ những điều đó thì họ chỉ muốn tốt cho bạn mà thôi.

 

Thực ra mà nói thì bạn có giỏi hay bạn có dở cũng không có nhiều ảnh hưởng đến cuộc sống của họ hoặc là sự nghiệp tương lai của họ. 

 

Và nếu như bạn tiếp thu, và bạn phát triển, và ngày một cố gắng tốt hơn thì điều đó sẽ lợi cho bạn mà thôi. Chính vì vậy, các bạn hãy tiếp thu những lời nhận xét đánh giá đó với một tư duy mở và các bạn hãy tự đặt ra cho mình một cái câu hỏi trong đầu của các bạn: 

 

“Với những thông tin này, với những lời nhận xét đánh giá này thì mình nên làm như thế nào để có thể tốt hơn, thì mình nên làm như thế nào để có thể đạt được các mục tiêu trở thành một bể bác sĩ tự lập?”

8. LÀM QUEN VỚI HỆ THỐNG BỆNH ÁN ĐIỆN TỬ

Ở Mỹ hầu hết tất cả các phòng khám, và bệnh viện, và trung tâm y tế đều đã sử dụng hệ thống bệnh án điện tử.

 

Thường những hệ thống hồ sơ bệnh án điện tử này thì rất là lớn mạnh và nó có những cái chi tiết, nó có những cái chức năng rất là đặc biệt.

 

Và chìa khóa giúp bạn đi về đúng giờ mỗi ngày, hoặc là phải ở lại một hai tiếng sau giờ làm để hoàn tất hồ sơ bệnh án của mình. Đó là vì bạn có sử dụng một cách hiệu quả, linh hoạt, và tiết kiệm thời gian nhất cho bạn.

 

Mình còn nhớ ngày đầu tiên mình vào làm bác sĩ nội trú và trong chương trình đào tạo bác sĩ gia đình của mình thì mình làm khóa thực tập lâm sàng ở trong bệnh viện. Mỗi buổi sáng mình sẽ vào sớm để xem hồ sơ bệnh án của bệnh nhân trong đêm qua, đi buồng, và sau đó thì phải viết hồ sơ bệnh án. 

 

Mọi việc cần phải hoàn tất và chỉnh chu trong vòng một thời gian rất là ngắn chỉ là hai tiếng, trước khi bác sĩ hướng dẫn lâm sàng đến. Bác ấy sẽ chỉ cần xem qua hồ sơ bệnh án của mình và chỉ cần ký cái bệnh án đó thôi chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ vỏn vẹn như vậy thôi. 

 

Nhưng mà mình phải xem hồ sơ bệnh án cho từ 5 đến 6 bệnh nhân, tất cả những bệnh nhân này đều là những bệnh nhân mới, có một vài bệnh nhân cũ nhưng mà hầu hết là bệnh nhân mới từ đêm qua được nhập viện.

 

Và mình phải đọc hồ sơ bệnh án của họ và mình phải xem xét đánh giá và đưa ra kế hoạch cho ngày hôm nay là chúng ta cần phải làm gì, bệnh nhân nào có thể được đi về, bệnh nhân nào phải ở lại tiếp tục điều trị, bệnh nhân nào cần phải gọi hội chẩn, rồi nhiều vấn đề khác nữa. 

 

Mình cũng còn phải đi khám, bệnh viện của mình thì rất là lớn và bệnh nhân thì nằm rải rác ở tất cả nhiều tầng lầu, nhiều khu khác nhau và mình phải di chuyển rất là nhanh từ phòng này sang phòng khác rất là nhanh.

 

Sau đó thì mình phải viết một mình án và mọi thứ cần phải là rất là nhanh trong vòng 2 tiếng. Những ngày đầu tiên thì mình cảm thấy rất khó khăn để có thể làm hết tất cả mọi thứ trong khoảng thời gian ngắn. Mình đã cảm thấy lúng túng khi bác sĩ hướng dẫn đến và phải trình bày ca bệnh án đó cho bác ấy nghe, mình cũng không hề tự tin về hồ sơ bệnh án của mình khi nộp cho bác ấy xem. 

 

Bên cạnh đó, cũng có những ngày mà mình là người chịu trách nhiệm mang cái payture. Trong đội của mình, thường là sẽ có ba bác sĩ nội trú chia nhau ra để chăm sóc bệnh nhân. Ví dụ, như mình sẽ lấy năm bệnh nhân và hai bạn kia thì mỗi bạn cũng năm bệnh nhân hoặc cả bốn bệnh nhân hoặc cả sáu bệnh nhân chẳng hạn. 

 

Bọn mình sẽ luân phiên nhau để mang cái payture khi mà cái payture nó kêu quá thì mình phải bỏ tất cả mọi thứ và mình phải trả lời điện thoại. 

 

Ví dụ, như có một bệnh nhân dưới phòng cấp cứu báo lên là bệnh nhân này cần phải nhập viện thì mình phải là người chạy xuống phòng cấp cứu để nhập viện. Do đó, số lượng công việc rất nhiều, đòi hỏi mình phải làm việc nhanh chóng, và hiệu quả, và tiết kiệm thời gian nhất có thể. 

 

Lúc đó, nếu mình còn phải ngồi và mày mò và tìm hiểu xem các hồ sơ bệnh án điện tử nó như thế nào, mình phải tìm kết quả xét nghiệm ở đâu, sao rồi, kết quả hỗ trợ ở đâu, thì nó sẽ mất nhiều thời gian.

 

Còn có một số bệnh nhân được chuyển tới từ những bệnh viện khác và mình phải tìm những cái hồ sơ của họ, để đưa ra kết quả chẩn đoán và điều trị một cách chính xác nhất. Xem là bệnh nhân đó đã thử các liệu pháp điều trị nào rồi và có cái điều gì mà nó ảnh hưởng đến biện pháp điều trị trong tương lai hay không? 

 

Những việc li ti lắc đó, những việc không tên đó, nó tốn rất là nhiều thời gian và như mình nói đó cứ đúng giờ là bác sĩ hướng dẫn sẽ tới và trách nhiệm của bác sĩ nội trú là phải là mọi thứ chỉnh chu, đầy đủ, xong xuôi và để có thể trình bày và báo cáo cho bác sĩ hướng dẫn.

 

Không chỉ là bác sĩ nội trú phải là những điều này, mà ngay cả sinh viên Y lúc các bạn đi thực tập thì có bạn cũng phải làm quen với những điều này. 

 

Ví dụ như sinh viên Y năm ba, năm bốn ở Mỹ thì các bạn cũng sẽ đi làm những khóa thực tập lâm sàng trong bệnh viện như vậy. Và nếu như bác sĩ nội trú họ chịu trách nhiệm. Ví dụ như là năm bệnh nhân một ngày thì sinh viên Y được khuyến khích nên bắt đầu làm quen và bắt đầu nhận một đến hai bệnh nhân mỗi ngày và chịu trách nhiệm cho hai bệnh nhân đó.

 

Tuy nhiên nếu như bạn có thể bắt đầu làm quen với công việc và bạn có thể làm được việc thì bạn sẽ tốt hơn và bạn sẽ được đánh giá tốt hơn từ bác sĩ nội trú và bác sĩ hướng dẫn lâm sàng chính.

 

Nếu các bạn muốn nghe theo những chia sẻ những trải nghiệm của mình trong thời gian mình làm bác sĩ nội trú thì các bạn hãy comment bên dưới. Mình sẽ chia sẻ thêm nhiều hơn với các bạn về những trải nghiệm này.

 

Hiện giờ, mình đang là giáo viên hướng dẫn thực tập lâm sàng ở Mỹ cho các bạn sinh viên Y. Hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn những...

7 KINH NGHIỆM ĐỂ THÀNH CÔNG TRONG KỲ THỰC TẬP LÂM SÀNG Ở MỸ

 

Mình đã trải qua chương trình đào tạo chính quy trong trường Y cũng như chương trình đào tạo nội trú tại Mỹ. Và hiện giờ, mình đang là giáo viên hướng dẫn lâm sàng cho các bạn sinh viên Y.

 

Chính vì vậy, hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn những điều này trên phương diện là một người đã từng trải qua, đã từng đi qua con đường mà các bạn đang đi.

 

Và hiện giờ thì mình đang đứng ở phương diện là một người nhận xét và đánh giá các bạn sinh viên. Và những điều này lúc mình là sinh viên mình cũng rất ao ước rằng có một người nào đó họ đã chia sẻ và họ đã chỉ cho mình biết.

 

Chính vì vậy, Hôm nay mình muốn chia sẻ lại với các bạn để giúp các bạn có thể tránh được những lỗi sai không cần thiết và có thể thành công ngay từ lần đầu tiên khi làm việc với giáo viên hướng dẫn của mình.

1. NHỮNG THAY ĐỔI TRONG KỲ THI USMLE

Như các bạn cũng đã biết, gần đây thì có một cái luật mới đó là và kỳ thi USMLE – Step 2: Clinical Skill (CS) đã được loại bỏ. Và bên cạnh đó thì USMLE – Step 1 cũng được chuyển qua hệ thống là đậu và rớt và điểm số không còn quan trọng như trước nữa.

 

Chính như vậy, nhận xét đánh giá của giáo viên hướng dẫn lâm sàng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Có lẽ bạn đang lo lắng rằng nếu như chỉ hoàn toàn phụ thuộc vào nhận xét đánh giá của giáo viên hướng dẫn lâm sàng thì sẽ có những vấn đề bất cập. 

 

Chẳng hạn như là vấn đề chủ quan trong cách đánh giá, nếu như giáo viên hướng dẫn đó không thích mình thì họ có thể cho mình một nhận xét đánh giá mà có thể ảnh hưởng đến tương lai của mình trong khi mình đăng ký vào nội trú chẳng hạn.

 

Hoặc nếu như bạn đang là một bác sĩ nội trú tại Mỹ thì vấn đề kết nối và tạo mối quan hệ tốt đẹp với giáo viên hướng dẫn lâm sàng cũng là một điều rất quan trọng. Vì những bác sĩ này cũng sẽ là những người viết thư giới thiệu cho chúng ta khi chúng ta đi tìm việc làm, hoặc đăng ký vào chương trình là chuyên khoa chuyên sâu hơn chẳng hạn như là Fellowship. 

 

Đây cũng là một trở ngại lớn cho rất nhiều sinh viên và bác sĩ người Việt, vì trở ngại về khả năng giao tiếp bằng tiếng Anh và môi trường văn hóa người Việt khác với môi trường văn hóa của người nước ngoài.

 

Chính vì vậy hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn tất cả những bí quyết mà mình biết được giúp các bạn có được những cái Insider Tips này để các bạn có thể thành công hơn trên con đường của các bạn.

2. HÃY CHỦ ĐỘNG TRONG VIỆC HỌC CỦA MÌNH

Bí quyết đầu tiên để có thể thành công trong một khóa thực tập lâm sàng đó là các bạn hãy chủ động trong việc học của mình. 

 

Dù bạn có là sinh viên y hay là bác sĩ nội trú thì các bạn cũng hãy coi việc mỗi ngày mình đến trường, đến phòng khám, đến bệnh viện, và làm việc chung với bác sĩ lâm sàng là một điều may mắn cho mình. Đó cũng là một cơ hội để mình học hỏi và tiến bộ nhiều hơn. 

 

Mình học là học cho mình và tương lai của mình chứ không phải là để học cho có điểm số và học cho bác sĩ hướng dẫn lâm sàng. Nguyên nhân là vì họ đã trở thành bác sĩ hướng dẫn lâm sàng rồi. Họ đã thành công rồi. 

 

Mình có học tốt thì tốt cho mình, mình học dở thì đó là thiệt hại cho mình. 

 

Nếu như các bạn có cái suy nghĩ chủ động này thì sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Mình cảm thấy là mình đang xây dựng cho cái tương lai của mình. Và khi chúng ta có cái suy nghĩ đó thì chúng ta sẽ không cảm thấy là người khác đang đì mình, hoặc là người khác đang cố gắng làm cho cuộc sống của mình khó khăn hơn. 

 

Chẳng hạn như, bạn đang trực ở trong bệnh viện và có một cái ca bệnh khó vào. Và thay vì bạn cảm thấy là
“Ôi! cái ca này nó khó quá và tại sao thầy cô lại giao cho mình ca này”. 

 

Thì các bạn hãy nghĩ rằng:
“Ồ! thầy cô giáo cho mình ca này là một cơ hội tốt để mình có thể học và mình có thể hiểu thêm để sau này khi mình ra làm bác sĩ tự lập thì mình gặp những cái cái khó như vậy thì mình cũng đã có cái kinh nghiệm trải qua trước rồi trong thời gian mình đi học.”

 

Lúc mà các bạn còn đi học các bạn còn ở dưới sự hướng dẫn của bác sĩ hiện lâm sàng các bạn hãy cảm thấy đó là một sự may mắn. Vì khi chúng ta đã bắt đầu làm bác sĩ tự lập rồi thì bạn sẽ phải chịu hoàn toàn một trăm phần trăm trách nhiệm về tất cả những bệnh nhân mà bạn chăm sóc. 

 

Và lúc đó thì chắc chắn sẽ khó khăn hơn. Nếu bạn có một thắc mắc hay câu hỏi gì đó thì bạn sẽ không có người có thể giúp bạn trả lời những câu hỏi của bạn một cách dễ dàng như bạn còn là sinh viên. 

 

Nếu như bạn còn là bác sĩ nội trú thì lúc đó mặc dù bạn có cơ hội để thực hành, có cơ hội để tìm hiểu và thử đưa ra các chẩn đoán, cũng như điều trị cho bệnh nhân nhưng mà trách nhiệm cuối cùng vẫn là trách nhiệm của bác sĩ điều trị, chính là bác sĩ hiện lâm sàng của bạn. Cho nên đó cũng là một điều mà các bạn nên cảm thấy là may mắn trong thời điểm hiện tại. 

 

Vậy thì chúng ta phải làm như thế nào để có thể chủ động trong việc học của mình. Một điều mà mình cảm thấy rất hữu ích cho các bạn sinh viên và các bác sĩ nội trú khi đi vào một  chuyên khoa lạ lẫm đối với mình  là hãy đọc về ít nhất là 5 đến 10 ca bệnh thường hay gặp trong chuyên khóa đó. 

 

Ví dụ, như bạn trong chuyên khoa sản thì bạn nên biết chăm sóc sản phụ trong suốt thời kỳ mang thai thì đòi hỏi những gì, có những cái xét nghiệm nào chẩn đoán nào,  siêu âm như thế nào, và những ca rất là quan trọng trong chuyên khoa đó. 

 

Ví dụ như là tiền sản giật, những trường hợp sinh khó, những trường hợp cần đòi hỏi sinh mổ. Đây là những điều căn bản mà các bạn nên biết, và các bạn nên đặt ra một cái thời khóa biểu tự học cho mình.

 

Các bạn cũng nên biết là trong chuyên khoa này thì mình cần phải học những gì, và mình phải chia thời gian để có thể học làm sao cho hiệu quả nhất. Vì nếu như bạn không có một cái thời khóa biểu rõ ràng như vậy thì sẽ rất dễ dàng khiến cho bạn bị tụt lại phía sau. 

 

Vì mỗi ngày khi bạn đã thực tập lâm sàng ở bệnh viện, ở phòng khám mệt mỏi rồi và bạn về nhà, thì rất là dễ dàng vứt cặp xuống và bạn xem tivi hoặc bạn làm một cái gì đó thư giãn và không muốn nghĩ đến việc học nữa.

 

Chính vì vậy nếu như các bạn chỉ cần đặt ra cho bản thân mình là mỗi ngày chúng ta cần phải đọc tầm nửa tiếng hoặc một tiếng và làm kiên trì liên tục mỗi ngày như vậy thì các bạn sẽ thành công hơn rất nhiều trong  khóa thực tập lâm sàng đó.

3. TÌM HIỂU THẬT KỸ KHOA MỚI TRƯỚC KHI BẮT ĐẦU

Mỗi chuyên khoa thực tập lâm sàng thì là một môi trường khác nhau và họ có những cái đòi hỏi khác nhau. Chính vì vậy, các bạn cần phải biết tất cả những gì có thể và liên quan đến. 

 

Ví dụ, lịch trực rồi lịch làm việc mỗi ngày là như thế nào, đòi hỏi đánh giá cuối khóa là như thế nào. Bạn sẽ phải là một bài test hay là cái đánh giá điểm của bạn sẽ phụ thuộc hoàn toàn vào giáo viên hướng dẫn.

 

Bạn biết nhiều chừng nào thì bạn sẽ có được sự chuẩn bị tốt chừng đó. Ngay cả những việc ví dụ như  là bạn sẽ ăn ở đâu, bạn sẽ ngủ ở đâu, bạn sẽ phải mặc đồng phục như thế nào cho chuyên khoa đó.

 

Chẳng hạn như khi mình đi trực trong bệnh viện thì mình sẽ thường mặc đồ scrubs mặc đồ trong bệnh viện màu xanh rồi ở ngoài thì mình sẽ mang cái áo blu của mình. Nhưng mà khi mình đi thực tập ở phòng khám thì mình phải mặc đồ tây rất là là trang trọng và lịch sự, và bên ngoài thì mình sẽ mặc áo blouse. 

 

Mỗi chuyên khóa đó sẽ có những cái đòi hỏi khác nhau như vậy. 

 

Nếu như bạn thực tập chuyên khoa bác sĩ gia đình với mình chẳng hạn thì lịch làm việc của bạn nó sẽ theo giờ hành chính từ 8 giờ sáng cho đến 5 giờ chiều. Nhưng nếu bạn tập cho bệnh viện, hoặc là bạn trực thực tập trong phòng cấp cứu thì bạn sẽ làm theo ca 12 tiếng. 

 

Thường ở Mỹ là sẽ làm 12 tiếng: 6 giờ sáng đến 6 giờ tối, hoặc 6 tối tới 6 giờ sáng. Và bạn sẽ không phải làm tất cả mọi ngày nhưng mà một tuần ví dụ bạn chỉ là ba ngày, bạn chỉ trực 3 ngày mà thôi.

 

Ở Mỹ thì kể cả sinh viên lẫn bác sĩ nội trú đều phải đi trực ở nhiều bệnh viện khác nhau chứ không có phải là một bệnh viện mà thôi. Chính vì vậy, mỗi một bệnh viện nó có các hệ thống khác nhau. Mình còn nhớ giữa năm 1 và năm 2  lúc mình học ở trường y thì mình đã có một tháng đi thực tập lâm sàng ra một vùng quê, cách nhà mình cũng

 

4,5 tiếng lái xe và khóa thực tập lâm sàng này là bắt buộc cho tất cả sinh viên y để làm quen với  môi trường ngoại ô và nông thôn của Mỹ. 

 

Khi mình thực tập bác sĩ nội trú thì cũng vậy. Mình cũng có hai tháng mà mình bắt buộc phải đi đến một vùng quê để thực tập lâm sàng tại đó. 

 

Và khi mình đến một bệnh viện mới như vậy thì cách làm việc của họ cũng khác với các bệnh viện của mình đã quen. Và hệ thống hồ sơ bệnh án điện tử của họ cũng khác với hệ thống hồ sơ bệnh án điện tử mà mình đang sử dụng ở bệnh viện hiện tại, cho nên là mình cũng phải học và làm quen với cách họ làm việc ở đó.

 

Một vài điều  mình cảm thấy hữu ích để có thể tìm hiểu thêm về kết quả thực tập lâm sàng mà mình sắp đi đó là

 

Thứ nhất mình có thể email và liên lạc với người coordinator của khóa thực tập lâm sàng. Và, mình hỏi họ là sắp tới là mình sẽ đi vào khóa thực tập lâm sàng này thì họ có những cái hướng dẫn hoặc tài liệu nào để cho mình tham khảo trước khi mình đi.

 

Điều thứ hai đó là mình trao đổi với các bạn đã từng đi qua, đã từng làm khóa thực tập lâm sàng đó và hỏi các bạn xem mỗi ngày thì công việc của các bạn gồm có những gì và thời khóa biểu như thế nào?
Có những điều gì mình nên lưu ý, nên làm những điều gì để được lòng bác sĩ hướng dẫn lâm sàng ở đó, và nên tránh những điều gì, nên làm những điều gì?

 

Một số chuyên khoa để hỏi sinh viên cần phải có một ngày orientation là một ngày làm quen với chuyên khoa đó. Ở Mỹ mỗi khóa thực tập lâm sàng thì thường kéo dài 1 tháng, và cứ mỗi đầu tháng là chúng ta sẽ đổi qua một khóa thực tập lâm sàng mới. 

 

Một số chuyên khoa đòi hỏi sinh viên và bác sĩ nội trú phải làm một cái orientation từ tháng trước, có nghĩa là cuối tháng trước thì chúng ta đã bắt đầu phải đi đến và làm orientation cho tháng sau. Một số chuyên khoa khác thì dùng ngày đầu tiên làm orientation, nhưng ở một số chuyên khoa khó hơn thì họ muốn là mình phải sẵn sàng ngay từ ngày đầu tiên bước vào. 

 

Chính vì vậy, nếu như các bạn tìm hiểu rõ, có nhiều cái sự chuẩn  bị trước thì sẽ có lợi cho các bạn. Ngày đầu tiên các bạn sẽ không cảm thấy bỡ ngỡ và có thể bắt nhịp với mọi người ở trong chuyên khoa đó một cách dễ dàng hơn và có một cái khởi đầu tốt đẹp hơn.

4. SUY NGHĨ THEO GÓC NHÌN CỦA CẤP TRÊN

Đây cũng là một bí quyết rất quan trọng mà mình muốn chia sẻ với các bạn. 

 

Nếu như bạn là sinh viên Y thì cấp trên của bạn có thể là bác sĩ nội trú, bác sĩ chính hướng dẫn cho bạn. Và nếu như bạn là bác sĩ nội trú thì cấp trên của bạn chính là Attending –  chính là bác sĩ hướng dẫn chính cho bạn. 

 

Nếu như bạn có thể hiểu được họ muốn gì, họ cần gì, và họ lo sợ về điều gì thì bạn sẽ có thể thành công hơn rất nhiều trong khóa thực tập lâm sàng của mình.

 

Bây giờ chúng ta hãy đưa ra một ví dụ đơn giản. Điều mà khiến bác sĩ lâm sàng của bạn và lo lắng nhất và sợ nhất đó là điều gì?

 

Đó là kết quả xấu cho bệnh nhân, chẩn đoán sai, đưa ra điều trị sai dẫn đến kết quả không tốt. Điều này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của họ, uy tín của họ cũng như là những ảnh hưởng về sau, cũng như khả năng họ có thể bị kiện trong tương lai.

 

Chính vì vậy trách nhiệm của bạn là một sinh viên, là một bác sĩ nội trú thì bạn phải giúp bác sĩ hướng dẫn lâm sàng của mình  tránh được những cái rủi ro này. 

 

Vì một điều mà bạn cần phải hiểu phải, đó là một khi một bác sĩ hướng dẫn lâm sàng đứng ra hướng dẫn cho bạn thì có nghĩa là họ đang phải chịu trách nhiệm về tất cả những gì mà bạn làm. Họ đang phải có thêm nhiều rủi ro khi chấp nhận cho bạn nói chuyện với bệnh nhân của họ. 

 

Thường thì sinh viên y và bác sĩ nội trú sẽ là người đầu tiên mà bệnh nhân gặp gỡ khi vào bệnh viện hoặc và một phòng khám. Chính vì vậy, bạn chính là bộ mặt và là người tạo nên ấn tượng đầu tiên cho phòng khám cho bệnh viện và bác sĩ lâm sàng của mình.

Cho nên bạn cần phải cố gắng làm sao để có thể tạo được ấn tượng tốt này cho bệnh nhân. Do đó, nhiệm vụ của bạn là tạo một ấn tượng tốt với bệnh nhân sẽ khiến cho cuộc nói chuyện về sau được suôn sẻ với bác sĩ hướng dẫn lâm sàng.

 

Bên cạnh đó thì việc khai thác bệnh sử một cách chính xác là rất quan trọng. Điều này sẽ hỗ trợ cho việc chẩn đoán chính xác cũng như đưa ra liệu trình điều trị một cách hiệu quả nhất cho bệnh nhân đó. 

 

Nếu bạn đang ở mức là sinh viên Y, bạn cũng nên tìm hiểu và hỏi giáo viên hướng dẫn lâm sàng của mình: là họ mong đợi điều gì từ bạn chẳng hạn bạn đang là sinh viên Y năm nhất hoặc năm hai ở Mỹ thì mức độ phạm vi trách nhiệm của bạn cần có là phải khai thác bệnh sử một cách chính xác nhất và báo cáo lại cho bác sĩ hướng dẫn.

 

Nếu như bạn năm ba, năm tư hoặc bạn đã là bác sĩ nội trú thì cái đòi hỏi nó sẽ cao hơn và bác sĩ hướng dẫn sẽ muốn bạn là ngoài việc khai thác bệnh sử một cách chính xác.

 

Sau đó, các bạn cần phải đưa ra được chẩn đoán cũng như là đưa ra nhận xét đánh giá về tình trạng của bệnh nhân trong thời điểm hiện tại và đưa ra phương án điều trị cho bệnh nhân một cách hiệu quả và phù hợp cho cái trường hợp này.

 

Khi bạn báo cáo cho bác sĩ hướng dẫn lâm sàng của mình thì bạn cũng phải đặt bản thân vào vị trí của bác sĩ hướng dẫn lâm sàng là: họ muốn gì, họ muốn nghe cái gì, họ đang cần cái gì? 

 

Thường thì bác sĩ hướng dẫn lâm sàng họ rất là bận và họ có rất là nhiều nhiệm vụ và khi họ lắng nghe cái lời báo cáo của bạn thì họ muốn có lời báo cáo của bạn là phải ngắn gọn, súc tích nhưng rất là đầy đủ và chính xác.

 

Nếu như bạn muốn tìm hiểu thêm về cách báo cáo bệnh án với bác sĩ hướng dẫn thì bạn hãy comment “Yes” cho mình. Mình sẽ là một video chi tiết hơn về chủ đề này cho các bạn. Vì đây cũng là một vấn đề rất là quan trọng. 

 

Mình đã gặp rất nhiều trường hợp khi sinh viên báo cáo cho mình một cách rất là dài dòng và lan man. Điều đó khiến cho mình cảm thấy không vui và tạo nên một cái ấn tượng không tốt của mình dành cho sinh viên đó. Và mình cảm giác là sinh viên đó chưa thực sự làm tốt các nhiệm vụ của họ, và mình cảm giác là sinh viên đó chưa thực sự giỏi, chưa thực sự hiểu được vấn đề, và chưa thực sự hiểu về ca bệnh này.

 

Khi chúng ta báo cáo một cách lan man và không có trọng điểm như vậy thì nó khiến cho người nghe cảm thấy rất là bực, và rất là chán, và cảm thấy thiếu kiên nhẫn và từ đó họ sẽ có đánh giá không hay về mình. 

 

Họ sẽ có đánh giá không hay là; không biết mình có thực sự hiệu ca bệnh hay không, có thực sự hiểu bệnh nhân hay không, có thực sự biết kiến thức y khoa hay không?

 

Mặc dù là có thể là bạn biết, có thể là lại sinh viên đó biết nhưng mà khi chúng ta không có thể chuyển tải được cái thông tin đó đến cho người nghe một cách ngắn gọn và súc tích thì người nghe sẽ có một cái cách nhìn không hay về chúng ta.

5. TRỞ THÀNH MỘT NGƯỜI CÓ ÍCH TRONG ĐỘI NHÓM

Điều này rất là quan trọng cho dù bạn chỉ là một sinh viên Y năm nhất, năm hai hoàn toàn sau này nếu như bạn là sinh viên năm ba năm tư thì nó càng quan trọng hơn nữa.

 

Vậy thì làm sao chúng ta có thể trở thành một thành viên hữu ích trong đội nhóm của mình?

Điều đầu tiên là các bạn cần phải hiểu rõ mục đích của đội nhóm của mình là gì.

 

Trong môi trường y tế thì mục đích duy nhất của đội nhóm đó chính là chăm sóc cho bệnh nhân thật tốt. Đây là mục tiêu của bác sĩ hướng dẫn chính, của bác sĩ nội trú, của điều dưỡng, cũng như là tất cả những thành viên khác trong đội chăm sóc. 

 

Bạn phải khắc cốt ghi tâm mục tiêu này và làm mọi điều có thể giúp cho đội của mình đạt được mục tiêu này. 

Vậy thì làm sao chúng ta có thể chăm sóc bệnh nhân một cách tốt nhất? 

 

Cách chăm sóc bệnh nhân một cách tốt nhất đó là bạn hãy suy nghĩ từ góc nhìn của bệnh nhân. Bạn hãy nghĩ rằng nếu như bạn là một người đi khám bệnh, bạn là một người phải vào nằm viện thì bạn muốn gì, bạn cần gì? 

 

Bạn mong đợi điều gì và nếu như điều gì bạn có thể làm được trong phạm vi khả năng của bạn là sinh viên hoặc là bác sĩ nội trú thì bạn hãy cố gắng làm hết sức có thể? 

 

Vì khi bạn cố gắng như vậy thì công sức và thời gian bạn bỏ ra và những thành quả bạn đạt được thì chắc chắn rằng bác sĩ hướng dẫn chính của bạn sẽ thấy được và sẽ hiểu được cái sự cố gắng của bạn.

 

Mình cho các bạn một ví dụ. 

 

Hiện giờ trong phòng khám của mình, mình là bác sĩ hướng dẫn chính và mình có sinh viên Y đến thực tập với mình. Đối với mọi bệnh nhân sau khi mình khám cho bệnh nhân đó xong thì mình sẽ viết một đoạn hướng dẫn bằng tiếng Anh cho người đó và in ra và đưa cho người đó mang về để họ có thể xem lại nếu như họ quên một cái điều gì đó. 

 

Ví dụ bác sĩ nói mà họ không nhớ hết và họ quên thì họ sẽ có cái tấm giấy đó để đọc và tham khảo lại. Và sau khi mình hoàn tất với một bệnh nhân đó thì mình sẽ chuyển qua bệnh nhân khác. Vì bệnh nhân rất là đông cho nên là mình phải di chuyển rất là nhanh từ phòng khám này sang phòng khám khác.

 

Và khi mình viết xong cái phần tóm tắt đó là thì mình sẽ in ra, nhưng mà có một số trường hợp là cái máy in nó bị vấn đề gì đó và nó không có in được. Và khi mình đã đi vào phòng khám với một bệnh nhân mới thì cái giấy đó thường là điều dưỡng của mình sẽ lấy và mang đến cho bệnh nhân và giúp họ ra về.

 

Một điều mà các bạn sinh viên đến làm ở phòng khám của mình làm mà mình rất thích và có ấn tượng tốt đó là các bạn ấy phụ mình in cái tờ giấy đó ra, rồi lấy cái tờ giấy đó và đưa cho bệnh nhân phụ với điều dưỡng các công việc đó trong phạm vi các bạn có thể làm được. 

 

Công việc của điều dưỡng rất nhiều cho nên các bạn sinh viên đó làm như vậy thì mình rất vui và điều dưỡng của mình cũng rất là vui, và cũng rất là thích bạn sinh viên đó.

 

Những điều rất là đơn giản như vậy thôi nhưng mà nó tạo nên một cái sự khác biệt giữa một bạn sinh viên tạo được ấn tượng tốt và một bạn sinh viên khác chỉ đến và đi hết một ngày, xong rồi đi về, không có một cái sự quan tâm, làm việc không có cái tâm ở trong đó thì những người hướng dẫn của mình – người cấp trên của mình họ cũng sẽ thấy được và chắc chắn họ sẽ không nói gì, chắc chắn họ sẽ không có đòi hỏi mình.

 

Những người mà họ tốt bụng thì họ còn nói, họ còn chia sẻ với mình là
“Ồ! Em nên làm như vậy thì sẽ giúp ích cho mọi người, hoặc là em hãy cố gắng làm việc này việc kia”.

 

Nhưng mà những người họ không thích bạn và họ không nói ra nhưng mà họ cho bạn những cái đánh giá không hay hoặc là họ sẽ khắt khe hơn với bạn trong cái sự đánh giá của họ.

 

Những cái đánh giá thường rất là chủ quan và dựa theo cảm tính cho nên là nếu như mình có thể làm được điều gì mà giúp ích cho bác sĩ hướng dẫn của mình cũng như là toàn bộ đội nhóm mọi người thì mình nên làm. 

 

Như vậy nó sẽ tốt hơn cho mình.

6. CHỦ ĐỘNG XIN ĐÁNH GIÁ TỪ BÁC SĨ HƯỚNG DẪN

Các bạn hãy chủ động hỏi bác sĩ hướng dẫn của mình những lời nhận xét đánh giá ngay từ những ngày đầu tiên bạn làm trong khóa thực tập đó.

Mình có một bạn sinh viên và bạn này làm một điều mà mình rất thích. Đó là ngày đầu tiên bạn đó đến làm việc với mình ở trong phòng khám của mình thì bạn nó đã chủ động hỏi mình là:

 

“Cô ơi em muốn làm tốt trong các khóa thực tập này. Và em muốn biết được là cô mong muốn điều gì ở em, cô muốn em cần phải làm những điều gì và có những cái tiêu chuẩn nào trong sự nhận xét đánh giá của cô cho em thì cô có thể cho em biết, thì em sẽ cố gắng để còn hoàn tất tốt những công việc đó.”

 

Một tuần sau đó khi bạn ấy đã làm việc với mình được một tuần thì bạn ấy tiếp tục hỏi mình. Bạn ấy nói là:

 

“Cô ơi! trong tuần qua em đã làm việc như vậy thì cô có nhận xét đánh giá gì không?
Cô có điều gì cô muốn hướng dẫn cho em hay không?
Cô thấy em làm điều nào tốt và điều nào chưa tốt?
Và em có thể làm tốt hơn ở đâu thì cô hãy chia sẻ cho em”. 

 

Và tiếp đến là giữa khóa thì bạn ấy cũng hỏi mình một cái điều tương tự như vậy. Và bạn ấy cũng báo cho mình biết là sắp tới thì lớp sẽ gửi cho mình một cái Form để mình đưa ra nhận xét đánh giá cho bạn đó trong cái Form đó, thì cho mình biết là mình sẽ nhận được cái Form như vậy để  mình có sự chuẩn bị, để mình viết cho bạn đó.

 

Những điều mà bạn này làm khiến cho mình cảm thấy rất thích và mình cảm thấy là bạn có một cái sự chủ động trong việc học của bạn và bạn có ý chí cầu tiến. Bạn muốn cố gắng để làm tốt hơn công việc của bạn. 

 

Có lẽ là bạn cũng có ý chí cầu tiến, có lẽ bạn cũng là một người rất là cố gắng và muốn đạt thành công trong khóa thực tập lâm sàng của mình. 

 

Nhưng mà bạn cảm thấy hơi ngại, bạn cảm thấy hơi e dè, bạn cảm thấy sợ sệt, bạn không chia sẻ những điều đó, bạn không dám đặt câu hỏi cho bác sĩ hướng dẫn lâm sàng của mình thì vô hình chung bạn khiến cho người đối diện họ cảm thấy là:

 

“Ồ! không biết cái em sinh viên này có thực sự quan tâm đến việc học của em hay không, mà không thấy hỏi han gì hết, không thấy chủ động, không thấy có một cái động thái gì để xin lời nhận xét từ giáo viên cả”.

 

Điều này mình chia sẻ ra cho các bạn để giúp các bạn có thể tránh được cái lỗi sai không cần thiết này. Vì mình tin chắc rằng, khi chúng ta đi học thì và bất cứ ai cũng đều muốn làm tốt hơn. Nhưng mà quan trọng ở đây là chúng ta có truyền tải các thông điệp đó, chúng ta có khiến cho người đối diện hiểu chúng ta hơn  thôi. 

 

Do đó, các bạn hãy chủ động, hãy đừng ngần ngại, hãy hỏi, và hãy chia sẻ những điều này với giáo viên hướng dẫn lâm sàng của mình. Mình tin chắc rằng giáo viên hướng dẫn lâm sàng của bạn sẽ cho bạn một dấu cộng vì việc đó.

7. ĐIỀU CẦN LÀM SAU KHI XIN NHẬN XÉT ĐÁNH GIÁ

Sau khi các bạn nhận được lời nhận xét đánh giá của giáo viên hướng dẫn của mình thì các bạn phải làm gì?

 

Khi các bạn nhận được những lời nhận xét đánh giá này thì các bạn hãy cố gắng ghi chép lại, các bạn hãy lưu ý kỹ những điều này – những điều mà giáo viên chia sẻ với mình và các bạn hãy cố gắng để thay đổi càng nhanh càng tốt. 

Và khi các bạn thay đổi như vậy thì cũng hãy tiếp tục hỏi giáo viên của mình là em đã thay đổi như vậy thì cô thấy đã được chưa.

 

Một khi mà người giáo viên họ đã đưa ra cho mình những lời nhận xét, những lời đánh giá chân thành thì có nghĩa là họ đang quan tâm tới mình, và họ đang suy nghĩ cho tương lai của mình. Họ đang đưa ra những cái điều mà họ đã trải qua và họ muốn mình cũng đạt được như vậy thì họ mới chia sẻ cho mình nhiều như vậy. 

 

Đôi lúc những lời nhận xét những lời chia sẻ của bác sĩ hướng dẫn lâm sàng cho mình, mình nghe mình cảm thấy không có hài lòng hoặc mình cảm thấy không có đồng ý thì mình cũng hay hỏi họ là họ cảm thấy là mình là cái chỗ đó nó sai là vì sao mà sai, và sai như thế nào hoặc là mình sẽ phải làm như thế nào để tiến bộ hơn.

 

Và khi giáo viên họ chia sẻ với mình mà họ tận tình và họ chia sẻ kỹ thì các bạn hãy lưu ý vì các bạn hãy biết rằng đây là những giáo viên và tận tâm, tận tình cho các bạn. 

 

Vì thực ra ngồi xuống và nói chuyện và chia sẻ cho các bạn những điều cụ thể đó nó cũng tốn rất là nhiều thời gian từ phía của thầy cô và khi thầy cô chia sẻ những điều đó thì họ chỉ muốn tốt cho bạn mà thôi.

 

Thực ra mà nói thì bạn có giỏi hay bạn có dở cũng không có nhiều ảnh hưởng đến cuộc sống của họ hoặc là sự nghiệp tương lai của họ. 

 

Và nếu như bạn tiếp thu, và bạn phát triển, và ngày một cố gắng tốt hơn thì điều đó sẽ lợi cho bạn mà thôi. Chính vì vậy, các bạn hãy tiếp thu những lời nhận xét đánh giá đó với một tư duy mở và các bạn hãy tự đặt ra cho mình một cái câu hỏi trong đầu của các bạn: 

 

“Với những thông tin này, với những lời nhận xét đánh giá này thì mình nên làm như thế nào để có thể tốt hơn, thì mình nên làm như thế nào để có thể đạt được các mục tiêu trở thành một bể bác sĩ tự lập?”

8. LÀM QUEN VỚI HỆ THỐNG BỆNH ÁN ĐIỆN TỬ

Ở Mỹ hầu hết tất cả các phòng khám, và bệnh viện, và trung tâm y tế đều đã sử dụng hệ thống bệnh án điện tử.

 

Thường những hệ thống hồ sơ bệnh án điện tử này thì rất là lớn mạnh và nó có những cái chi tiết, nó có những cái chức năng rất là đặc biệt.

 

Và chìa khóa giúp bạn đi về đúng giờ mỗi ngày, hoặc là phải ở lại một hai tiếng sau giờ làm để hoàn tất hồ sơ bệnh án của mình. Đó là vì bạn có sử dụng một cách hiệu quả, linh hoạt, và tiết kiệm thời gian nhất cho bạn.

 

Mình còn nhớ ngày đầu tiên mình vào làm bác sĩ nội trú và trong chương trình đào tạo bác sĩ gia đình của mình thì mình làm khóa thực tập lâm sàng ở trong bệnh viện. Mỗi buổi sáng mình sẽ vào sớm để xem hồ sơ bệnh án của bệnh nhân trong đêm qua, đi buồng, và sau đó thì phải viết hồ sơ bệnh án. 

 

Mọi việc cần phải hoàn tất và chỉnh chu trong vòng một thời gian rất là ngắn chỉ là hai tiếng, trước khi bác sĩ hướng dẫn lâm sàng đến. Bác ấy sẽ chỉ cần xem qua hồ sơ bệnh án của mình và chỉ cần ký cái bệnh án đó thôi chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ vỏn vẹn như vậy thôi. 

 

Nhưng mà mình phải xem hồ sơ bệnh án cho từ 5 đến 6 bệnh nhân, tất cả những bệnh nhân này đều là những bệnh nhân mới, có một vài bệnh nhân cũ nhưng mà hầu hết là bệnh nhân mới từ đêm qua được nhập viện.

 

Và mình phải đọc hồ sơ bệnh án của họ và mình phải xem xét đánh giá và đưa ra kế hoạch cho ngày hôm nay là chúng ta cần phải làm gì, bệnh nhân nào có thể được đi về, bệnh nhân nào phải ở lại tiếp tục điều trị, bệnh nhân nào cần phải gọi hội chẩn, rồi nhiều vấn đề khác nữa. 

 

Mình cũng còn phải đi khám, bệnh viện của mình thì rất là lớn và bệnh nhân thì nằm rải rác ở tất cả nhiều tầng lầu, nhiều khu khác nhau và mình phải di chuyển rất là nhanh từ phòng này sang phòng khác rất là nhanh.

 

Sau đó thì mình phải viết một mình án và mọi thứ cần phải là rất là nhanh trong vòng 2 tiếng. Những ngày đầu tiên thì mình cảm thấy rất khó khăn để có thể làm hết tất cả mọi thứ trong khoảng thời gian ngắn. Mình đã cảm thấy lúng túng khi bác sĩ hướng dẫn đến và phải trình bày ca bệnh án đó cho bác ấy nghe, mình cũng không hề tự tin về hồ sơ bệnh án của mình khi nộp cho bác ấy xem. 

 

Bên cạnh đó, cũng có những ngày mà mình là người chịu trách nhiệm mang cái payture. Trong đội của mình, thường là sẽ có ba bác sĩ nội trú chia nhau ra để chăm sóc bệnh nhân. Ví dụ, như mình sẽ lấy năm bệnh nhân và hai bạn kia thì mỗi bạn cũng năm bệnh nhân hoặc cả bốn bệnh nhân hoặc cả sáu bệnh nhân chẳng hạn. 

 

Bọn mình sẽ luân phiên nhau để mang cái payture khi mà cái payture nó kêu quá thì mình phải bỏ tất cả mọi thứ và mình phải trả lời điện thoại. 

 

Ví dụ, như có một bệnh nhân dưới phòng cấp cứu báo lên là bệnh nhân này cần phải nhập viện thì mình phải là người chạy xuống phòng cấp cứu để nhập viện. Do đó, số lượng công việc rất nhiều, đòi hỏi mình phải làm việc nhanh chóng, và hiệu quả, và tiết kiệm thời gian nhất có thể. 

 

Lúc đó, nếu mình còn phải ngồi và mày mò và tìm hiểu xem các hồ sơ bệnh án điện tử nó như thế nào, mình phải tìm kết quả xét nghiệm ở đâu, sao rồi, kết quả hỗ trợ ở đâu, thì nó sẽ mất nhiều thời gian.

 

Còn có một số bệnh nhân được chuyển tới từ những bệnh viện khác và mình phải tìm những cái hồ sơ của họ, để đưa ra kết quả chẩn đoán và điều trị một cách chính xác nhất. Xem là bệnh nhân đó đã thử các liệu pháp điều trị nào rồi và có cái điều gì mà nó ảnh hưởng đến biện pháp điều trị trong tương lai hay không? 

 

Những việc li ti lắc đó, những việc không tên đó, nó tốn rất là nhiều thời gian và như mình nói đó cứ đúng giờ là bác sĩ hướng dẫn sẽ tới và trách nhiệm của bác sĩ nội trú là phải là mọi thứ chỉnh chu, đầy đủ, xong xuôi và để có thể trình bày và báo cáo cho bác sĩ hướng dẫn.

 

Không chỉ là bác sĩ nội trú phải là những điều này, mà ngay cả sinh viên Y lúc các bạn đi thực tập thì có bạn cũng phải làm quen với những điều này. 

 

Ví dụ như sinh viên Y năm ba, năm bốn ở Mỹ thì các bạn cũng sẽ đi làm những khóa thực tập lâm sàng trong bệnh viện như vậy. Và nếu như bác sĩ nội trú họ chịu trách nhiệm. Ví dụ như là năm bệnh nhân một ngày thì sinh viên Y được khuyến khích nên bắt đầu làm quen và bắt đầu nhận một đến hai bệnh nhân mỗi ngày và chịu trách nhiệm cho hai bệnh nhân đó.

 

Tuy nhiên nếu như bạn có thể bắt đầu làm quen với công việc và bạn có thể làm được việc thì bạn sẽ tốt hơn và bạn sẽ được đánh giá tốt hơn từ bác sĩ nội trú và bác sĩ hướng dẫn lâm sàng chính.

 

Nếu các bạn muốn nghe theo những chia sẻ những trải nghiệm của mình trong thời gian mình làm bác sĩ nội trú thì các bạn hãy comment bên dưới. Mình sẽ chia sẻ thêm nhiều hơn với các bạn về những trải nghiệm này.

 

TRỞ THÀNH BÁC SĨ TẠI MỸ

Bạn muốn học cách giao tiếp với bệnh nhân bằng Tiếng Anh theo chuẩn Y khoa Mỹ, tìm hiểu thêm về những tư duy và kỹ năng cần thiết để thành công trong ngành Y tại Mỹ, hoặc biết thêm về cuộc sống của một bác sĩ tại Mỹ?

TRỞ THÀNH BÁC SĨ TẠI MỸ

Bạn muốn học cách giao tiếp với bệnh nhân bằng Tiếng Anh theo chuẩn Y khoa Mỹ, tìm hiểu thêm về những tư duy và kỹ năng cần thiết để thành công trong ngành Y tại Mỹ, hoặc biết thêm về cuộc sống của một bác sĩ tại Mỹ?

Bạn thấy bài viết ý nghĩa, hãy chia sẻ cho mọi người cùng biết nhé!

Để lại một bình luận

 Dr. Christina Nguyễn
Bác Sĩ Gia Đình tại Mỹ

Cách đây nhiều năm, khi mình ngồi viết bài luận đăng ký học bổng của Bill Gates, mình đã viết …(đọc thêm)

Nhận bài viết mới qua Email