
SỰ TỰ DO KHI LÀM BÁC SĨ Ở MỸ
“Mommy, I had a bad dream.”
Nửa đêm, đang chìm trong giấc ngủ, mình giật mình tỉnh giấc vì tiếng khóc nức nở của Henry, cậu con trai nhỏ của mình.
Bé chạy từ phòng mình sang, nước mắt lăn dài trên má, rồi rúc vào giường ôm chặt lấy mình. Mình nhẹ nhàng vỗ về, hát ru một bài hát quen thuộc, cảm nhận hơi thở của con dần đều lại. Trong khoảnh khắc ấy, khi cả hai mẹ con chìm vào giấc ngủ, mình cảm thấy một sự bình yên khó tả.
Sáng hôm sau, tỉnh dậy, nhìn Henry nằm cuộn tròn bên cạnh, mình mỉm cười và thầm biết ơn. Biết ơn vì sự tự do mình đang có để sống cuộc đời mình mơ ước.
Sự tự do để mình không phải đi trực đêm, để mình có thể ở bên con lúc con cần mẹ nhất, và để mình có quyền lựa chọn cách cân bằng giữa đam mê nghề y và tình yêu gia đình.
Mình yêu nghề y. Từ nhỏ, mình đã mơ ước trở thành bác sĩ, được khoác lên mình chiếc áo blouse trắng, được chữa lành cho những người đang đau đớn. Cái cảm giác khi thấy bệnh nhân mỉm cười, nắm tay cảm ơn sau một ca bệnh khó, hay khi nghe họ nói “Cảm ơn bác sĩ, tôi đã đỡ hơn nhiều” luôn là động lực để mình bước tiếp trên con đường này.
Nhưng nghề y không hề dễ dàng. Ai trong ngành cũng biết, nó đòi hỏi sự hy sinh lớn lao – thời gian, sức lực, và đôi khi cả những khoảnh khắc quý giá bên gia đình.
Mình từng chứng kiến những đồng nghiệp của mình ở bệnh viện, những người trực đêm liên tục, bỏ lỡ sinh nhật con, những buổi tối ấm áp bên gia đình, chỉ để đảm bảo bệnh nhân được chăm sóc tốt nhất. Mình luôn biết ơn và kính trọng họ, vì nếu ai cũng chọn một cuộc sống như mình, ai sẽ là người trực đêm, ai sẽ ở lại bệnh viện khi cả thế giới đang ngủ?
Điều mình trân trọng nhất là sự tự do mà mình có được khi làm việc ở Mỹ. Hệ thống y tế và cách tổ chức công việc ở đây cho phép mình, một bác sĩ trẻ, được quyền tự thiết kế cuộc sống theo cách mình muốn, mà vẫn đảm bảo tài chính ổn định.
Sau khi hoàn thành chương trình bác sĩ nội trú, mình đứng trước ngã rẽ: tiếp tục ở bệnh viện với những ca trực đêm dài hay chọn một con đường khác? Mình đã chọn làm việc tại một phòng khám với lịch trình cố định, không trực đêm, cuối tuần, hay lễ Tết.
Nhờ vậy, mình có thể dành thời gian cho Henry và Nathan – đưa con đi học, đọc truyện cho con trước giờ ngủ, hay chỉ đơn giản là ngồi bên con, lắng nghe những câu chuyện ngây ngô về một ngày của chúng.
Dù không trực bệnh viện hay phải làm chân trong chân ngoài, công việc của mình vẫn cho mình thu nhập đủ để sống thoải mái, lo cho hai con, tiết kiệm cho tương lai, và thậm chí còn dư dả để thỉnh thoảng đưa cả nhà đi du lịch.
Mình có thể dành những buổi tối bên gia đình, những ngày cuối tuần đưa con đi công viên, mà không phải lo lắng về lịch trực bất ngờ hay tài chính eo hẹp. Chính sự tự do này đã giúp mình sống đúng với giá trị của bản thân: vừa là một bác sĩ tận tâm, vừa là một người mẹ luôn có mặt khi con cần, mà vẫn đảm bảo một cuộc sống đầy đủ.
Nhưng đừng hiểu lầm, cuộc sống của mình không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Là một bác sĩ, áp lực công việc vẫn luôn hiện hữu. Những ngày bận rộn, mình phải chạy qua chạy lại giữa các bệnh nhân, xử lý hồ sơ, và cập nhật kiến thức y khoa mới. Là một người mẹ, mình cũng đối mặt với những thử thách: những đêm Henry bị ác mộng, những ngày Nathan ốm, hay những khoảnh khắc mình cảm thấy mình chưa làm tròn vai trò của một người mẹ.
Có những lúc, mình tự hỏi: “Liệu mình có đang làm tốt? Liệu mình có đang cân bằng được giữa đam mê nghề y và trách nhiệm với gia đình?” Nhưng sự tự do lựa chọn, cùng với sự an tâm về tài chính, đã cho mình sức mạnh để vượt qua.
Mình biết rằng mình không cần phải hy sinh gia đình để theo đuổi đam mê, cũng không cần từ bỏ nghề y để làm tròn vai trò người mẹ. Mình có thể chọn cả hai, theo cách của riêng mình.
Mình viết những dòng này không phải để khoe khoang về cuộc sống của mình, mà để chia sẻ một góc nhỏ trong hành trình của một bác sĩ trẻ, một người mẹ, một người may mắn có được sự tự do và tài chính vững chắc để sống trọn vẹn với đam mê và tình yêu.
Nếu bạn cũng đang tìm kiếm sự cân bằng trong cuộc sống, thì mình muốn nói với bạn rằng – điều đó hoàn toàn có thể!
Với tất cả lòng biết ơn,
Dr. Christina Nguyen
Phoenix Medical Academy
Ảnh – Cuối tuần đi chơi cùng hai con trai và cháu gái của mình