Phải làm gì để vượt qua giới hạn bản thân?
1. Câu chuyện lúc mình còn là sinh viên Y
Mình còn nhớ lần đầu tiên mình được vào hỏi bệnh và khám cho bệnh nhân.
Lúc đó mình cảm thấy rất run vì không biết bệnh nhân sẽ có thái độ như thế nào.
Vui vẻ hay khó chịu, không biết mình nói Tiếng Anh bệnh nhân nghe có được không, rồi họ có kỳ thị mình hay không. Mình cũng lo lắng không biết mình nói chuyện có bị lủng củng hay vô tình làm phật ý bệnh nhân hay không.
Lúc đó mình nhìn xung quanh thấy các bạn cùng lớp, ai cũng rất tự tin, nên mình lại càng lo hơn. Sau này nói chuyện thì mấy đứa bạn mới nói mình là tụi nó có câu châm ngôn là, “Fake it till you make it.” Có nghĩa là hãy cứ giả vờ tự tin cho đến khi mình thật sự tự tin.
Mình cũng thử niệm thần chú và cố gắng giữ bình tĩnh và làm ra vẻ tự tin. Và quả thật là câu thần chú đó cũng đã giúp mình rất nhiều trong nhiều tình huống khó khăn.
Tuy nhiên, sâu bên trong mình luôn có cảm giác là một người giả mạo “Imposter syndrome”.
Cảm giác rằng một ngày nào đó người khác sẽ phát hiện ra rằng mình không thực sự tự tin, rằng họ sẽ biết rằng mình không “thông thái” như họ nghĩ. Mình chỉ là một đứa sinh viên Y vừa mới dấn thân vào thế giới mênh mông rộng lớn của Y Khoa.
Vì thế, mỗi khi được bệnh nhân hay ai đó khen thì mình luôn cảm thấy hổ thẹn, cảm thấy rằng họ chỉ khen mình như thế vì họ không biết được sự thật.
2. Mình đã làm gì để vượt qua giới hạn bản thân?
Sau này, có lần mình đã đọc được một câu nói đã thay đổi tư duy của mình. Đó chính là, “Act as if you are the person you want to be.”
Nghĩa là:
“Hãy hành động như thể bạn đã là con người mà bạn mong muốn trở thành.”
Mình đã hiểu ra rằng, mỗi ngày mình là sinh viên Y, là bác sĩ nội trú, là một ngày để mình trở nên giống hơn một bác sĩ thực thụ.
Và để được như thế, mình cần phải bỏ đi suy nghĩ rằng “Mình chỉ là một đứa sinh Y quèn, không biết gì.” Hay “Mình chỉ là một bác sĩ nội trú còn non trẻ, chưa có nhiều kinh nghiệm.”
Thay vào đó, mình đã nhận ra rằng, ngày mình hiểu được tư duy:
“Ngồi đây trong phòng khám với bệnh nhân, mình là bác sĩ, và bệnh nhân là bệnh nhân của mình. Bệnh nhân đang mong chờ được chẩn đoán, chăm sóc, và điều trị, và nhiệm vụ của mình là làm tất cả những gì có thể để thực hiện mục tiêu đó,” cũng chính là ngày mình trở nên giống một bác sĩ thực thụ.
Và không những là giống trong tư duy, nhưng từ tư duy sẽ đi đến hành động.
Hành động bằng việc chủ động tìm tòi học hỏi, đọc thêm sách, tạp chí Y khoa, và những nguồn đáng tin cậy để có thể tìm ra giải pháp cho vấn đề của bệnh nhân, chủ động tìm cách mang đến trải nghiệm tốt nhất cho bệnh nhân.
(Từ những việc nhỏ nhặt nhất như mang nước cho bệnh nhân khi chị điều dưỡng đang bận tay chưa làm được).
Một điều mà mình thường làm đó là tự hỏi bản thân “Trong trường hợp này thì một bác sĩ thực thụ sẽ làm gì?” và từ đó cố gắng làm theo như thế.
Điều này giúp mình cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng và cảm thấy có được sự tự chủ và độc lập trong việc học cũng như trong cuộc sống.
Thay vì cảm thấy mình “phải” học những kiến thức khô khan mà thầy cô “giao” cho mình học, thì mình lại cảm thấy “háo hức” để học, để có thể giải quyết vấn đề cho chính bệnh nhân của mình.
Và khi hỏi bệnh và khám cho bệnh nhân, mình không còn suy nghĩ “Mình hỏi bệnh như vậy đã đúng theo quy trình chưa?”
Mà thay vào đó là:
“Mình hỏi bệnh như vậy đã đầy đủ thông tin cần thiết để giúp mình chẩn đoán đúng bệnh và điều trị hiệu quả cho bệnh nhân chưa?” Từ đó mình đã cảm thấy có được sự tự tin “thực sự” thay vì một “vỏ bọc tự tin.”
Giờ đây khi là bác sĩ hướng dẫn lâm sàng cho sinh viên Y, một điều mình luôn nói với các em ngay buổi đầu tiên chính là:
“Em hãy coi đây là bệnh nhân của em, và em chính là bác sĩ điều trị chính cho bệnh nhân đó. Có như thế thì em mới trở thành một bác sĩ thực thụ.
Nếu em nghĩ mình là chỉ là một sinh viên, thì tư duy và hành động của em sẽ mãi là của một sinh viên, nhưng nếu em nghĩ mình là một bác sĩ, thì tư duy và hành động của em sẽ là của một bác sĩ.”
Mình hy vọng những chia sẻ này của mình sẽ hữu ích các bạn, đặc biệt là những bạn sinh viên Y và bác sĩ trẻ.
Hãy comment “yes” nếu bài viết hữu ích cho bạn.
Dr. Christina Nguyễn
~ The Phoenix Medical Academy