Không biết bạn có bao giờ tự hỏi là tại sao trong cuộc sống có những người rất thành công đạt được rất nhiều thành tựu và những người khác thì không. Điều gì đã làm nên những sự khác biệt này.
Riêng bản thân mình, mình đã suy nghĩ về câu hỏi này rất là lâu từ lúc mình chỉ là một cô bé mười mấy tuổi. Sinh ra trong một gia đình không phải là khá giả gì, mình luôn có ao ước trong tương lai mình sẽ trở thành một người thành công để có thể lo cho gia đình, cho các con của mình có một cuộc sống tốt đẹp, và có một cuộc sống thành công, hạnh phúc.
Chính vì những khao khát mong muốn được thành công như vậy, mình đã suy nghĩ và đã tìm hiểu rất nhiều với mong muốn biết được sự khác biệt giữa người thành công và những người còn lại...
Cách đây rất nhiều năm, lúc đó mình còn học cấp 3, một lần cô giáo đã hỏi mình rằng, “Em muốn học đại học ở đâu?”
Lúc đó mình hồn nhiên trả lời, “Nếu mà em được học bổng thì em muốn học ở trường ĐH Creighton.”
Cô nói, “Em phải nói là Khi mà em được học bổng.” “When, not if.”
Nói xong cô nở một nụ cười rất trìu mến với mình.
Đến giờ mình vẫn còn nhớ mãi câu nói đó của cô...
Bạn biết không, từ lúc ở Việt Nam cho đến khi qua Mỹ, mình luôn thấm thía cái cảm giác “nghèo,” “sống ở tầng đáy xã hội,” và còn cả “nhận bố thí của người khác.”
Và mình đã từng hứa với bản thân rằng “Sẽ có một ngày mình và gia đình mình sẽ không còn nghèo nữa.”
Đó là lý do mình không ngừng học tập và nâng cấp bản thân.
Mình học để thoát nghèo – nghèo vật chất và nghèo tư duy...
Lúc mới qua Mỹ, mình Tiếng Anh thì không biết và tương lai thì không có định hướng.
Dù gia đình mình rất ủng hộ việc học tập của con nhưng không ai có đủ hiểu biết để hướng dẫn cho mình. Mình không biết sẽ ra trường như thế nào, hay đăng ký vào đại học ra sao, rồi theo ngành gì. Mình chỉ biết phải cố gắng hết sức mỗi ngày.
Nhưng bù lại mình có một bản tính...
LÀM ĐIỀU NÀY VÀ CUỘC SỐNG CỦA BẠN SẼ HẠNH PHÚC HƠN RẤT NHIỀU!
Làm việc trong ngành Y đã lâu và gặp gỡ với khá nhiều người, xuất thân từ nhiều gia cảnh, môi trường sống khác nhau, lâm vào nhiều hoàn cảnh khác nhau, mình tự hỏi tại sao có người có thể luôn luôn vui vẻ, còn người khác lại ủ rũ buồn bã.
Mình có lần được trò chuyện với một bác bệnh nhân đã hơn 80 tuổi, vừa bị chẩn đoán ung thư phổi và đang trong quá trình điều trị. Cứ mỗi tuần lại phải đi hút dịch ở phổi ra. Mình hỏi dạo này...